🌸 Câu chuyện mùa xuân 2020 - Số 4 🏵
-
Bùi Lê Tuấn Anh
- 28 Tháng 01 2020

Tổng hợp các bài 10-12 của series Câu chuyện mùa xuân năm 2020
- S1
- S2
- S3
Kỳ 10: XUÂN VÀ TÌNH YÊU
”… Vì em đã biết anh chiều qua, người em vẫn thấy khi nằm mơ
Người vừa hiền khô, dễ thương, lại vừa đẹp trai nhất vùng, đến theo cùng hoa cỏ mùa xuân…
Và mùa xuân biết em, biết em đã mang một mối tình
U ơ u ơ… Biết em! Biết em…
Thế nên cỏ hoa thật là dễ thương… ”
🎼 Nghe những giai điệu này trong ngày mùng 3 Tết Nguyên đán Canh Tý 2020 đem lại cho tôi những cảm xúc để chọn chủ đề “Xuân và tình yêu” cho bài viết ngay sau đây.
❤️ Mùa xuân là mùa của sự sinh sôi, nảy nở. Mùa xuân cũng là mùa của sự đoàn tụ, sum vầy. Nhưng quan trọng nhất, mùa xuân cũng chính là mùa của tình yêu.
🎍 Xuân về, mọi thứ liên quan đến tình yêu đều được làm mới trong mỗi người chúng ta. Với những người chưa có người yêu (như tôi chẳng hạn 😂), mùa xuân đến cũng là dịp tôi được làm mới mình để có thể kiếm được một người hợp ý mình. Đối với những người đã có người yêu thì đây cũng là dịp để thắt chặt tình cảm của mình, đó cũng là một cái hay.
🎋 Tựu chung lại, mùa xuân chính là thời điểm phù hợp để ta có thể làm mới chính mình, sẵn sàng cho những mối quan hệ đang hoặc sắp có với một nửa của mình, cho nên ai ai cũng nên phải cảm ơn ông trời vì đã mang đến một khoảng thời gian tuyệt vời như thế này.
✅ Cũng đừng quên rằng, không phải chỉ có mùa xuân, chúng ta cũng phải biết trân trọng những mối quan hệ với tất cả mọi người vào bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, vì đó chính là cốt cách của một người có ý thức.
Kỳ 11: DƯ VỊ NGÀY TẾT
🎋 Tết của bạn năm nay thế nào??? Vui hơn??? Buồn hơn??? Chán hơn??? Nhạt hơn??? Điều đó không quan trọng. Quan trọng nhất là câu này: Tết này để lại gì trong lòng bạn???
🗓 Hôm nay là mùng 4 Tết Nguyên đán Canh Tý 2020, mặc dù vẫn còn nghỉ lễ, vẫn còn có một số những chuyến đi chơi nhưng cũng bắt đầu thưa dần. Có người cũng đã bắt đầu đặt vé để trở về chỗ làm, chỗ học. Nhanh thật, đúng là hết Tết rồi…
🎆 Nhìn lại cái Tết vừa qua, tôi thấy vừa vui vừa buồn. Vui vì mình được trở về với gia đình, được vui chơi với một số đứa hậu bối và bạn bè và vui vì được nhận lì xì (có lẽ đủ dùng để đóng học phí 😂). Nhưng lại buồn vì biết rằng: Mình đã già đi thêm một tuổi, lại không có người yêu, thấy trống vắng và cô đơn thật sự.
🎍 Có lẽ vì suy nghĩ của mình về Tết đã không còn giống như ngày xưa, cũng không còn cái tâm trạng háo hức như hồi nhỏ. Lo toan nhiều hơn, trách nhiệm với bản thân và gia đình cũng dần dần trở nên lớn hơn. Còn đâu cái sự mong đợi mà cái Tết mang đến cho chúng ta nữa đâu. Ngẫm lại mà thấy tiếc cho cái thanh xuân của mình bỏ lỡ quá nhiều thứ, để rồi cũng chính mình phải hối hận, mà cái này đúng là hối hận không kịp. Bây giờ nằm trên giường mà viết cái bài này, tôi cũng tuyệt vọng lắm, tại vì có ai rủ đi đâu, mà có rủ thì cũng kẹt lịch, có đi được đâu. Nói chung là buồn 😢
🏡 Nhưng dù sao, nói đi cũng phải nói lại. Tết là dịp để thoát khỏi bao nhiêu bộn bề trong cuộc sống, vốn đã bủa vây chúng ta trong cả năm (còn nếu như có bài tập xuyên Tết thì xin chia buồn, bộn bề chính thức đeo bám bạn suốt năm rồi 😂). Về nhà cũng là cái cảm giác thoải mái nhất, để rồi khi chuẩn bị trở lại thành phố để tiếp tục việc học, sự nghiệp của mình, chúng ta lại nhớ về cái Tết vừa qua, nhớ về những dư vị mà chúng ta cảm nhận được về mùa xuân này…
✉ Gửi những người chuẩn bị trở về với guồng quay công việc, guồng quay học tập…
Kỳ 12: GỬI NGÀY TRỞ VỀ
🗓 Hôm nay đã là mùng 5 Tết Nguyên đán Canh Tý 2020 rồi. Ngày mai, rất nhiều người sẽ trở lại với công việc, với việc học tập của mình. Ngày hôm nay, xin được dành bài viết này để tặng cho những người chuẩn bị rời xa quê hương thêm một lần nữa.
🎆 Tết này mọi người có vui không??? Chắc là mọi người cũng đã có một khoảng thời gian dài được nghỉ ngơi và sum vầy bên gia đình và bạn bè rồi, vậy thì không biết cảm xúc của mọi người như thế nào??? Liệu trong lòng mọi người có chút nuối tiếc không???…
🏡 Tại sao lại có câu hỏi cuối cùng??? Tôi chợt tìm ra bức hình này, rồi tôi nhìn vào cái cốc nước kia. Tôi lại chợt nhớ những ngày được chu du khắp cái chốn nội thành (sự thật vui: Nguyên cả quận 1 tôi đã đi tới đi lui cả chục lần rồi đấy, đi tới những nơi mà mọi người có thể chưa biết: Đó là các Tổng Lãnh sự quán của Mỹ, Anh và cả Trung Quốc ở thành phố, lạc sang công viên Tao Đàn, chợ Bến Thành, phố đi bộ Nguyễn Huệ, Nhà Văn hóa thanh niên, Nhà thờ Đức Bà, Bưu điện Thành phố hay thậm chí là đi tới Dinh Thống Nhất luôn rồi 😂). Tôi dạo bước trên đường, nhìn những dòng người đang di chuyển, có cả những người buôn bán nhỏ bên đường. Tôi lại hồi tưởng về quá khứ của mình, được một lần mẹ mua cho một món đồ ăn thật là ngon ở một xe bán hàng của một cô nọ, nhiều lúc cũng vui lắm. Chắc bây giờ những thứ như thế kiếm trong Sài Gòn cũng hơi khó hơn so với ngày trước rồi…
🎋 Ủa, thế rồi có liên quan gì tới câu hỏi cuối cùng??? Thực ra tôi cũng được biết, một số người họ không thể trở về quê để đón Tết, vì họ phải kiếm tiền để lo cho cả gia đình. Cho nên cái cảm giác được đoàn tụ ngày xuân đối với họ dường như là một thứ gì đó rất xa vời. Thế mới thấy, những người trở về được nhà để ăn Tết quả là may mắn. Để rồi, giờ đây, họ đang đi trên đường, nuối tiếc vì mình không thể ở lâu hơn, nuối tiếc vì mình không được gần với gia đình nhiều hơn. Để rồi, họ quyết tâm làm ăn chăm chỉ, qua năm sau sẽ về đón Tết tiếp, nhưng có mấy ai biết trước tương lai…
📝 Viết tới đây, tôi cũng chỉ mong tất cả mọi người sẽ vẫn luôn nhớ về gia đình, nhớ về những người thân thương nhất. Bởi họ chính là hậu phương vững chắc cho thành công của mọi người.
Kỳ 10: XUÂN VÀ TÌNH YÊU
”… Vì em đã biết anh chiều qua, người em vẫn thấy khi nằm mơ
Người vừa hiền khô, dễ thương, lại vừa đẹp trai nhất vùng, đến theo cùng hoa cỏ mùa xuân…
Và mùa xuân biết em, biết em đã mang một mối tình
U ơ u ơ… Biết em! Biết em…
Thế nên cỏ hoa thật là dễ thương… ”
🎼 Nghe những giai điệu này trong ngày mùng 3 Tết Nguyên đán Canh Tý 2020 đem lại cho tôi những cảm xúc để chọn chủ đề “Xuân và tình yêu” cho bài viết ngay sau đây.
❤️ Mùa xuân là mùa của sự sinh sôi, nảy nở. Mùa xuân cũng là mùa của sự đoàn tụ, sum vầy. Nhưng quan trọng nhất, mùa xuân cũng chính là mùa của tình yêu.
🎍 Xuân về, mọi thứ liên quan đến tình yêu đều được làm mới trong mỗi người chúng ta. Với những người chưa có người yêu (như tôi chẳng hạn 😂), mùa xuân đến cũng là dịp tôi được làm mới mình để có thể kiếm được một người hợp ý mình. Đối với những người đã có người yêu thì đây cũng là dịp để thắt chặt tình cảm của mình, đó cũng là một cái hay.
🎋 Tựu chung lại, mùa xuân chính là thời điểm phù hợp để ta có thể làm mới chính mình, sẵn sàng cho những mối quan hệ đang hoặc sắp có với một nửa của mình, cho nên ai ai cũng nên phải cảm ơn ông trời vì đã mang đến một khoảng thời gian tuyệt vời như thế này.
✅ Cũng đừng quên rằng, không phải chỉ có mùa xuân, chúng ta cũng phải biết trân trọng những mối quan hệ với tất cả mọi người vào bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, vì đó chính là cốt cách của một người có ý thức.
Kỳ 11: DƯ VỊ NGÀY TẾT
🎋 Tết của bạn năm nay thế nào??? Vui hơn??? Buồn hơn??? Chán hơn??? Nhạt hơn??? Điều đó không quan trọng. Quan trọng nhất là câu này: Tết này để lại gì trong lòng bạn???
🗓 Hôm nay là mùng 4 Tết Nguyên đán Canh Tý 2020, mặc dù vẫn còn nghỉ lễ, vẫn còn có một số những chuyến đi chơi nhưng cũng bắt đầu thưa dần. Có người cũng đã bắt đầu đặt vé để trở về chỗ làm, chỗ học. Nhanh thật, đúng là hết Tết rồi…
🎆 Nhìn lại cái Tết vừa qua, tôi thấy vừa vui vừa buồn. Vui vì mình được trở về với gia đình, được vui chơi với một số đứa hậu bối và bạn bè và vui vì được nhận lì xì (có lẽ đủ dùng để đóng học phí 😂). Nhưng lại buồn vì biết rằng: Mình đã già đi thêm một tuổi, lại không có người yêu, thấy trống vắng và cô đơn thật sự.
🎍 Có lẽ vì suy nghĩ của mình về Tết đã không còn giống như ngày xưa, cũng không còn cái tâm trạng háo hức như hồi nhỏ. Lo toan nhiều hơn, trách nhiệm với bản thân và gia đình cũng dần dần trở nên lớn hơn. Còn đâu cái sự mong đợi mà cái Tết mang đến cho chúng ta nữa đâu. Ngẫm lại mà thấy tiếc cho cái thanh xuân của mình bỏ lỡ quá nhiều thứ, để rồi cũng chính mình phải hối hận, mà cái này đúng là hối hận không kịp. Bây giờ nằm trên giường mà viết cái bài này, tôi cũng tuyệt vọng lắm, tại vì có ai rủ đi đâu, mà có rủ thì cũng kẹt lịch, có đi được đâu. Nói chung là buồn 😢
🏡 Nhưng dù sao, nói đi cũng phải nói lại. Tết là dịp để thoát khỏi bao nhiêu bộn bề trong cuộc sống, vốn đã bủa vây chúng ta trong cả năm (còn nếu như có bài tập xuyên Tết thì xin chia buồn, bộn bề chính thức đeo bám bạn suốt năm rồi 😂). Về nhà cũng là cái cảm giác thoải mái nhất, để rồi khi chuẩn bị trở lại thành phố để tiếp tục việc học, sự nghiệp của mình, chúng ta lại nhớ về cái Tết vừa qua, nhớ về những dư vị mà chúng ta cảm nhận được về mùa xuân này…
✉ Gửi những người chuẩn bị trở về với guồng quay công việc, guồng quay học tập…
Kỳ 12: GỬI NGÀY TRỞ VỀ
🗓 Hôm nay đã là mùng 5 Tết Nguyên đán Canh Tý 2020 rồi. Ngày mai, rất nhiều người sẽ trở lại với công việc, với việc học tập của mình. Ngày hôm nay, xin được dành bài viết này để tặng cho những người chuẩn bị rời xa quê hương thêm một lần nữa.
🎆 Tết này mọi người có vui không??? Chắc là mọi người cũng đã có một khoảng thời gian dài được nghỉ ngơi và sum vầy bên gia đình và bạn bè rồi, vậy thì không biết cảm xúc của mọi người như thế nào??? Liệu trong lòng mọi người có chút nuối tiếc không???…
🏡 Tại sao lại có câu hỏi cuối cùng??? Tôi chợt tìm ra bức hình này, rồi tôi nhìn vào cái cốc nước kia. Tôi lại chợt nhớ những ngày được chu du khắp cái chốn nội thành (sự thật vui: Nguyên cả quận 1 tôi đã đi tới đi lui cả chục lần rồi đấy, đi tới những nơi mà mọi người có thể chưa biết: Đó là các Tổng Lãnh sự quán của Mỹ, Anh và cả Trung Quốc ở thành phố, lạc sang công viên Tao Đàn, chợ Bến Thành, phố đi bộ Nguyễn Huệ, Nhà Văn hóa thanh niên, Nhà thờ Đức Bà, Bưu điện Thành phố hay thậm chí là đi tới Dinh Thống Nhất luôn rồi 😂). Tôi dạo bước trên đường, nhìn những dòng người đang di chuyển, có cả những người buôn bán nhỏ bên đường. Tôi lại hồi tưởng về quá khứ của mình, được một lần mẹ mua cho một món đồ ăn thật là ngon ở một xe bán hàng của một cô nọ, nhiều lúc cũng vui lắm. Chắc bây giờ những thứ như thế kiếm trong Sài Gòn cũng hơi khó hơn so với ngày trước rồi…
🎋 Ủa, thế rồi có liên quan gì tới câu hỏi cuối cùng??? Thực ra tôi cũng được biết, một số người họ không thể trở về quê để đón Tết, vì họ phải kiếm tiền để lo cho cả gia đình. Cho nên cái cảm giác được đoàn tụ ngày xuân đối với họ dường như là một thứ gì đó rất xa vời. Thế mới thấy, những người trở về được nhà để ăn Tết quả là may mắn. Để rồi, giờ đây, họ đang đi trên đường, nuối tiếc vì mình không thể ở lâu hơn, nuối tiếc vì mình không được gần với gia đình nhiều hơn. Để rồi, họ quyết tâm làm ăn chăm chỉ, qua năm sau sẽ về đón Tết tiếp, nhưng có mấy ai biết trước tương lai…
📝 Viết tới đây, tôi cũng chỉ mong tất cả mọi người sẽ vẫn luôn nhớ về gia đình, nhớ về những người thân thương nhất. Bởi họ chính là hậu phương vững chắc cho thành công của mọi người.