Tản văn The Collab Team - Số 2
-
Huỳnh Thanh Nhàn
- 21 Tháng 09 2022

Chào mừng các bạn quay lại với The Collab Team cùng 1 chuyên mục hoàn toàn mới…
Từ ngày 14/09/2022, The Collab Team sẽ cho ra mắt chuyên mục Tản văn - một chuyên mục hoàn toàn mới. Đây là nơi gửi gắm những dòng tâm trạng của các thành viên trong Team. Và bây giờ, hãy cùng đến với những dòng tâm tình đầu tiên.
- Kỳ 4
- Kỳ 5
MỘT CHÚT VÀO MÙA MƯA 🌧…
Sài Gòn, một chiều mưa tình cờ.
- Hôm nay cậu không mang áo mưa à? Nếu muốn thì cậu có thể đi chung với tớ.
- Tớ cảm ơn.
Hai năm sau ngày tốt nghiệp cấp ba, mình gặp cậu vào buổi hội thảo ở trường đại học. Cậu vẫn thế, vẫn dáng người không gầy cũng không béo, cách vuốt tóc cũng không khác xưa là mấy. Sau những gì đã xảy ra, cậu chủ động chào mình khi chúng ta gặp nhau ở hội thảo. Một cuộc trò chuyện nhỏ, vài câu hỏi thăm. Cuộc sống của chúng ta khác xưa nhiều, bởi những deadline trên trường, những lần gặp gỡ mới, những ngày áp lực, những lần thất bại. Có thể, mình là người thay đổi nhiều hơn cậu, vì thế giới quan của mình đã thay đổi rất nhiều khi cánh cửa đại học mở ra - với - mình.
- Mình xin lỗi, nếu ngày hôm đó mình bỏ qua cho cậu thêm một lần nữa, mọi thứ đã không kết thúc. - Cậu nói, tay cậu khá run cùng với đôi mắt trìu mến.
- Không sao, mọi thứ qua lâu rồi, ai cũng cần những lần đau để trưởng thành mà.
Cậu vẫn luôn là bóng ma quá khứ của mình, vì những lần yêu thương, vì cậu đã luôn nhường nhịn mình, và vì, mình không nhận ra được điều đó, mình hiểu những điều đó khi mọi thứ quá muộn. Nhưng mà, mọi thứ rồi cũng qua mà.
Những điều đọng lại trong ký ức của mình, là vào chiều mưa, hai năm trước, mình không đem theo áo mưa. Cậu đã ở đó, đã dịu dàng, và ấm áp.
Cảm ơn cậu nhiều, Latte Matcha.
MỘT CHÚT DỄ THƯƠNG ♥
Nguồn: Internet (Pinterest)
Có đợt trời mưa, khoá từ của xe mình gặp trục trặc, mình đứng cả giờ đồng hồ để khoá từ êm xui trở lại. Khi đó điện thoại mình để trong cốp, mình có hỏi mượn điện thoại của chú bảo vệ gần đó để gọi cho ba.
Chú cho mình mượn, còn nói thêm:
- Cần chú xem giúp không? Chắc trời mưa nên trục trặc tí.
Khi mọi thứ ổn áp mình có tặng chú ly cà phê.
Mình nghĩ đến bạn giữ xe ở The Coffee House chi nhánh Huỳnh Tấn Phát. Đối với mình, một người giữ xe chỉ cần dắt xe mình nhẹ nhàng với thái độ tử tế là mình đã rất hài lòng rồi. Hôm nay ghé quán, mình có tặng bạn đó cái bánh donut.
- Gửi bạn nè, cảm ơn vì đã dắt xe mình rất tử tế.
- Dạ?
- Gửi bạn á, cảm ơn bạn vì luôn dắt xe mình tử tế.
- Mình cảm ơn.
Ngày trước, mình là người được nhận yêu thương từ những người xung quanh. Nhưng mà bây giờ, mình nghĩ rằng, nếu mình cũng là người cho đi những yêu thương và sự dịu dàng thì mình sẽ vui hơn.
Khi còn có thể, hãy dịu dàng với nhau.
MỘT CHÚT VÀO MÙA MƯA 🌧…
Sài Gòn, một chiều mưa tình cờ.
- Hôm nay cậu không mang áo mưa à? Nếu muốn thì cậu có thể đi chung với tớ.
- Tớ cảm ơn.
Hai năm sau ngày tốt nghiệp cấp ba, mình gặp cậu vào buổi hội thảo ở trường đại học. Cậu vẫn thế, vẫn dáng người không gầy cũng không béo, cách vuốt tóc cũng không khác xưa là mấy. Sau những gì đã xảy ra, cậu chủ động chào mình khi chúng ta gặp nhau ở hội thảo. Một cuộc trò chuyện nhỏ, vài câu hỏi thăm. Cuộc sống của chúng ta khác xưa nhiều, bởi những deadline trên trường, những lần gặp gỡ mới, những ngày áp lực, những lần thất bại. Có thể, mình là người thay đổi nhiều hơn cậu, vì thế giới quan của mình đã thay đổi rất nhiều khi cánh cửa đại học mở ra - với - mình.
- Mình xin lỗi, nếu ngày hôm đó mình bỏ qua cho cậu thêm một lần nữa, mọi thứ đã không kết thúc. - Cậu nói, tay cậu khá run cùng với đôi mắt trìu mến.
- Không sao, mọi thứ qua lâu rồi, ai cũng cần những lần đau để trưởng thành mà.
Cậu vẫn luôn là bóng ma quá khứ của mình, vì những lần yêu thương, vì cậu đã luôn nhường nhịn mình, và vì, mình không nhận ra được điều đó, mình hiểu những điều đó khi mọi thứ quá muộn. Nhưng mà, mọi thứ rồi cũng qua mà.
Những điều đọng lại trong ký ức của mình, là vào chiều mưa, hai năm trước, mình không đem theo áo mưa. Cậu đã ở đó, đã dịu dàng, và ấm áp.
Cảm ơn cậu nhiều, Latte Matcha.
MỘT CHÚT DỄ THƯƠNG ♥
Nguồn: Internet (Pinterest)
Có đợt trời mưa, khoá từ của xe mình gặp trục trặc, mình đứng cả giờ đồng hồ để khoá từ êm xui trở lại. Khi đó điện thoại mình để trong cốp, mình có hỏi mượn điện thoại của chú bảo vệ gần đó để gọi cho ba.
Chú cho mình mượn, còn nói thêm:
- Cần chú xem giúp không? Chắc trời mưa nên trục trặc tí.
Khi mọi thứ ổn áp mình có tặng chú ly cà phê.
Mình nghĩ đến bạn giữ xe ở The Coffee House chi nhánh Huỳnh Tấn Phát. Đối với mình, một người giữ xe chỉ cần dắt xe mình nhẹ nhàng với thái độ tử tế là mình đã rất hài lòng rồi. Hôm nay ghé quán, mình có tặng bạn đó cái bánh donut.
- Gửi bạn nè, cảm ơn vì đã dắt xe mình rất tử tế.
- Dạ?
- Gửi bạn á, cảm ơn bạn vì luôn dắt xe mình tử tế.
- Mình cảm ơn.
Ngày trước, mình là người được nhận yêu thương từ những người xung quanh. Nhưng mà bây giờ, mình nghĩ rằng, nếu mình cũng là người cho đi những yêu thương và sự dịu dàng thì mình sẽ vui hơn.
Khi còn có thể, hãy dịu dàng với nhau.
📮 Ý kiến độc giả
Hãy chia sẻ những suy nghĩ mà quý vị muốn gửi gắm cho tác giả bài viết này và độc giả, và đừng ngần ngại gửi về cho The Collab Team qua email hthanhnhan1785@gmail.com hoặc Facebook Huỳnh Thanh Nhàn. Chúng tôi sẽ nhanh chóng chuyển những góp ý này đến tác giả bài viết và tất cả độc giả trong thời gian sớm nhất.
Hẹn gặp lại quý độc giả trong các số Tản văn tiếp theo.
👋 Trân trọng cảm ơn và kính chào.